You have no alerts.
    Header Background Image

    Web Novel

    Góc nhìn của Eiji

    “Trốn học à? Anh có hiểu tình hình hiện tại không?”

    Tôi đang ở trong một tình huống tuyệt vọng và một lời đề nghị ngớ ngẩn như “Chúng ta hãy cùng nhau trốn học nhé!”, tôi cảm thấy thương hại cho bản thân mình

    Tôi đã có thể đưa ra được một gợi ý tốt hơn, nhưng cả hai chúng tôi đều ướt sũng, và mọi thứ thật lộn xộn

    “Tôi nghĩ rằng nó không thể khác được. Tôi đến đây với suy nghĩ rằng tôi sắp chết, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi lại là người ngăn chặn đàn em của mình tự tử cả”

    Cô ấy nói: “Tôi cảm thấy mình giống như một đứa ngốc vậy” và bắt đầu cười. Tôi cũng bắt đầu cười theo

    “Này, chúng ta nên quay lại thôi”

    “Vâng, đúng vậy”

    Cả hai chúng tôi đều ở trong tình huống tồi tệ, nhưng đến cuối cùng, chúng tôi không thể ngừng cười


    “Này, hãy dùng cái này đi”

    Tôi đưa cho cô ấy chiếc khăn ở trong túi của tôi

    “Ể, nhưng mà….”

    Bắt đầu từ anh đi. Ánh mắt của cô ấy đã nói với tôi rằng tôi nên dùng nó trước. Nhưng tôi hiểu rằng nếu tôi dùng cái khăn này trước, nó sẽ thấm hút nhiều nước đến mức Ichijo-san sẽ không thể nào dùng nó được nữa

    “Không sao đâu, cứ dùng nó đi”

    Thành thật mà nói, tôi đã gần như mất lòng tin vào phụ nữ sau vụ việc của Miyuki, nhưng tôi có thể thành thật với người đàn em này, người mà đã trở thành chiến hữu của tôi

    “Cảm ơn, nhưng xin đừng nhìn chằm chằm vào tôi quá nhiều”

    Tôi không thể kiềm chế được. Mưa đã làm ướt đẫm bộ đồ mùa hè của cô ấy, và tôi có thể nhìn thấy những gì bên trong. Chiếc áo hai dây màu hồng nhạt bên trong chiếc áo sơ mi trong suốt của cô ấy (tl: Mọe thanh niên miêu tả kĩ thế). Tôi đã nghĩ rằng nhìn cô ấy là sai, nhưng bản năng đàn ông đã thúc đẩy tôi liếc nhìn

    “Senpai, đó là quấy rối tình dục đấy”

    “Tôi xin lỗi”

    Cô ấy hơi cáu kỉnh nhưng vẫn lấy khăn của tôi và lau người

    Thân hình bóng bẩy, quyến rũ của cô ấy trông như một thiên thần giáng trần. Nói một cách đơn giản, cô ấy thật xinh đẹp

    “Vậy giờ anh định làm gì? Ý tôi là, anh rủ tôi nghỉ học, nên chắc hẳn anh đã phải có kế hoạch gì đó. Mà dù sao thì hôm nay tôi cũng chỉ học buổi sáng, nên buổi chiều tôi được nghỉ”

    Tôi thì chỉ còn khoảng nửa giờ nữa để bỏ tiết

    “Haha, chúng ta đã trở thành những đứa trẻ hư hỏng rồi”

    Tôi cười khổ, và cô ấy cũng cười. Từ lâu rồi, cô ấy luôn mang vẻ mặt buồn bã. Theo tôi được biết, cô nàng hậu bối này luôn xinh đẹp, căng thẳng và đáng sợ. Tôi đã nghe nói rằng có vài anh bạn cùng lớp đã tỏ tình với cô ấy


    “Tại sao cậu lại nghĩ rằng cậu có thể hẹn hò với một người mà thậm chí cậu không cả quen biết?”

    “Cậu có biết cái cảm giác khi ai đó lần đầu tiên tỏ tình với tôi như thế nào không? Cậu không biết, đúng không? Vậy thì để tôi kể cho cậu nghe. Thật lòng mà nói, tôi chẳng cảm thấy gì ngoài sợ hãi”

    “Rốt cuộc thì cậu cũng chỉ quan tâm đến ngoại hình và địa vị của tôi thôi, đúng không? Tôi đã đọc bức thư đó rồi, nhưng cuối cùng cũng chỉ có như vậy thôi, đúng không? Đọc những thứ như vậy thật đau lòng”


    Tôi đã nghe nói về cô ấy như thế đấy…

    Người đã tạo ra những trái tim tan vỡ

    Thành thật mà nói, tôi đã rất ngạc nhiên khi đề xuất của mình được chấp nhận dễ dàng như vậy. Tôi cứ tưởng rằng mình sẽ bị chế giễu cơ

    “Tôi biết như thế này là chưa đủ, nhưng đây là thứ để đáp lại”

    Cô ấy đưa cho tôi một chiếc khăn tay sạch. Cô ấy có vẻ lo lắng rằng tôi sẽ không thể dùng được chiếc khăn kia nữa. Và tôi đã vui vẻ nhận lấy

    Sau khi bình tĩnh lại, tôi nhận ra mình đói. Giờ tôi đang ở cùng cô ấy, vậy nên tôi không thể ăn một mình được

    Tôi bẻ đôi cơm nắm của mình cho cô ấy ăn cùng. Bên trong cơm nắm có sốt mayonnaise cá ngừ. Mặc dù không biết trước món ăn có vị gì, nhưng tôi vẫn ăn ngon lành một cách đáng ngạc nhiên

    “Ngon quá. Cá ngừ phải không? Cá ngừ sốt mayonnaise phải không?”

    Giọng cô ấy nghe như một đứa trẻ

    “Ồ, tôi chưa bao giờ ăn cá ngừ. Đây là món cơm nắm thông thường ở các cửa hàng tiện lợi, sốt mayonnaise cá ngừ”

    “Tôi chưa bao giờ ăn món đó. Tôi không biết rằng người ta lại ăn những món ngon như vậy”

    Rõ ràng cô ấy là một cô bé tốt bụng

    “Còn rất nhiều món ngon khác nữa. Thật đáng tiếc nếu chết mà không biết đến chúng”

    “Có món ngon hơn nữa cơ á? Nghe anh nói thế, tôi lại muốn thử”

    Ánh mắt cô ấy càng thêm rực rỡ. Cô gái trẻ này có vẻ rất tò mò

    Nhưng tôi chỉ mang theo một cái onigiri. Tôi không có hứng ăn cho lắm nên chỉ chuẩn bị phần cơm trưa tối thiểu. Dĩ nhiên, ngay cả con gái cũng không thể nào ăn no bụng được với chỉ nửa cái onigiri

    Vậy nếu như chúng tôi định trốn học thì tại sao chúng tôi không đến đó nhỉ?

    “Này, Ichijo-san. Em có muốn đến nhà tôi không?”

    “Hả?”


    Góc nhìn của Miyuki

    Eiji vẫn quay trở lại lớp học

    Để tránh việc bị thầy giáo phát hiện, những người đã viết vẽ lên bàn của anh ấy đã nhanh chóng xóa nó đi. Tuy nhiên, họ không thể xóa hết vì đã viết bằng bút dầu. Chiếc bàn học ố vàng của Eiji phản chiếu trong mắt tôi

    Có lẽ anh ấy đã bỏ học. Vì tôi, nỗi sợ hãi không bao giờ biến mất. Nối sợ hủy hoại cuộc sống của những người tôi yêu thương nhất chỉ vì tôi đã đặt cảm xúc của mình lên hàng đầu

    Tôi nên làm gì, tôi nên làm gì, tôi nên làm gì?

    Tôi không ngờ rằng Kondo-senpai lại tung tin đồn như vậy. Không phải lỗi của tôi, không phải lỗi của tôi. Nếu tôi xin lỗi, chắc chắn anh ấy sẽ tha thứ cho tôi

    Tiết học cuối cùng của buổi sáng sắp sửa kết thúc. Đột nhiên, tôi nhìn xuống và thấy bóng dáng của Eiji

    Tôi đã vô cùng vui mừng khi tìm thấy anh ấy, nhưng chẳng mấy chốc nỗi tuyệt vọng đã chế ngự tôi

    Đằng sau anh ấy là một cô gái mà tôi không hề quen biết. Họ đang chạy về phía cổng trường, tay trong tay rất thân thiết. Giống như anh hùng trong những bộ phim vậy

    Tại sao? Tại sao? Tại sao?

    Tôi không biết nữa, nhưng sự ghen tị đang bùng cháy trong tôi

    Bàn tay của anh ấy, đáng lẽ chỉ thuộc về tôi, vậy mà bây giờ lại là của một cô gái không phải là tôi?

    Cái gì? Tại sao?

    Tôi đã nói với anh ấy rằng tôi đã chia tay với anh ấy rồi, nhưng tôi quên mất vì ngọn lửa ghen tuông vẫn còn đang bùng cháy

    Đột nhiên, nước mắt tôi tuôn rơi và tôi cúi gằm xuống bàn để che giấu đi chúng

    Con mèo trộm cắp đó là ai?

    You can support the author on

    Note
    error: Content is protected !!